Chương 8: (Vô Đề)

Không giống nhau!

Có lẽ ánh mắt hắn quá nồng nhiệt, hoặc là ta thật sự muốn ngắm một vầng trăng khác biệt.

Đến khi ta hoàn hồn, ta đã lên ngựa cùng hắn.

Ta ôm chặt eo Tô Minh Thanh, hắn cười lớn một tiếng: Đi thôi!

Tiếng vó ngựa vang lên trong đêm tĩnh lặng, lại vang vọng trong lòng ta.

Trái tim trong lồng n.g.ự. c ta đập mạnh mẽ.

Còn mạnh hơn cả tiếng vó ngựa.

Hắn dẫn ta ra khỏi thành, đến một bờ suối nhỏ.

Lại không biết từ đâu tìm ra một chiếc bè gỗ.

Ta và hắn nằm trên bè, từ từ trôi theo dòng suối.

Ngàn sao trên trời, cũng phản chiếu xuống dòng suối.

Ta như vươn tay là có thể chạm tới mặt trăng.

Ta chưa từng làm việc trái với đạo lý như vậy.

Thật sự là hoang đường muốn chết.

Nhưng, cũng vui vẻ muốn chết.

Tô Minh Thanh ngồi dậy, đôi mắt hắn lấp lánh, trong sáng tươi đẹp:

"Nàng xem, vầng trăng này có phải lớn hơn, sáng hơn vầng trăng nàng ngắm trước cửa sổ không?"

Ta cười nói: Đúng vậy!

Ánh mắt hắn trở nên nồng nhiệt: Vậy thì gả cho ta.

"Ta sẽ nàng ngươi đi xem đại mạc khói sương mù mịt, dẫn nàng đi xem thảo nguyên xanh mướt, dẫn nàng đi ngắm sao, ngắm trăng!"

"Chúng ta cùng nằm dưới ánh trăng sáng, say sưa rồi hưởng gió mát!"

"Chúng ta cùng dùng hoa thông nấu rượu, dùng nước ngày xuân pha trà!"

"Chúng ta cùng cưỡi bạch mã, cầm trường kiếm, hành hiệp trượng nghĩa."

Đôi mắt thiếu niên lang sáng rực:

"Nàng không cần phải bị giam cầm cả đời trong hậu viện, không cần phải luôn luôn mang trên mặt nụ cười hoàn mỹ, không cần phải tranh giành ghen tuông, lo lắng vất vả, ta, sẽ dẫn nàng đi xem vẻ đẹp của thế gian này."

Chiếc bè trôi nổi theo dòng nước.

Ta nhìn vầng trăng, nó thật sự rất đẹp.

Ta muốn ngắm trăng.

Vì vậy ta khẽ nói: Được.

19.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!