Ánh mắt nàng ta đầy vẻ khinh thường:
"Huống hồ lời nàng ấy vừa nói, có lời nào không phải sự thật?"
"Mẫu thân ngươi vốn là bị ngươi khắc chết."
Ta còn chưa kịp phản ứng, Tấn Ninh Diễn vốn hiền lành lại nổi giận.
Huynh ấy tức giận lên tiếng:
"Hôm nay là lễ cập kê của Mạc tiểu thư, Vương tiểu thư và Hứa tiểu thư lại dùng lời nói dối này để dày xé Mạc tiểu thư, có phải hơi quá đáng không?"
Tấn Ninh Diễn lên tiếng như thế, lại càng thêm dầu vào lửa.
"Tấn Ninh Diễn, huynh chỉ biết bao che cho nàng ta!"
Ta tưởng Tấn Ninh Diễn sẽ phủ nhận, rồi bắt đầu nói một đống đạo lý, giống như thường ngày huynh ấy nói với ta.
Không ngờ huynh ấy thẳng thắn nói:
"Đúng, ta nguyện bao che cho nàng ấy thì sao?"
... Tấn Ninh Diễn, huynh thật giỏi.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Vương tiểu thư nghe được lời này, suýt nữa tức đến mức hồn bay phách lạc nhưng nàng ta lại không nỡ mắng Tấn Ninh Diễn, liền trút hết lửa giận lên người ta.
Nàng ta mắng vô cùng khó nghe, sắc mặt Tấn Ninh Diễn trầm xuống, huynh ấy vừa định lên tiếng, ta lập tức ngăn huynh ấy lại, lắc đầu.
Ta càng bình tĩnh thản nhiên, càng làm nổi bật sự thiếu giáo dưỡng của nàng ta.
Quả nhiên ta thấy những người xung quanh đều cau mày, trong mắt đầy vẻ chán ghét.
Hôm nay có rất nhiều phu nhân của các thế gia danh giá đến đây, về sau Vương tiểu thư dù có dựa vào thế lực của phụ thân, e rằng cũng khó mà nghị thân.
Vương phu nhân gia vốn đang thưởng hoa cúc cùng các phu nhân khác ở hậu viện, lúc này nghe thấy tiếng động vội vàng chạy đến, nghe rõ lời lẽ thô tục của Vương tiểu thư liền ngất xỉu, mọi người xung quanh vội vàng đỡ bà ta.
Vương tiểu thư đang mắng say sưa, hoàn toàn không phát hiện ra Vương phu nhân đang dần đến gần, cho đến khi bị ăn một cái tát chát chúa.
Nàng ta sững sờ: Mẫu thân.
Ta lắc đầu, đáng tiếc thay, vở kịch hay này sắp kết thúc rồi.
Vương phu nhân kéo Vương tiểu thư định rời đi, lúc đi ngang qua ta, bà ta cao ngạo cúi đầu tạ lỗi, ta chỉ mỉm cười gật đầu.
Có lẽ vì đi quá nhanh, Vương tiểu thư đột nhiên bước không vững, ngã xuống đất.
Nàng ta đứng dậy: Ai đánh ta!
Trong đám đông tĩnh lặng, đột nhiên vang lên một tiếng cười không đúng lúc, ta liếc mắt nhìn sang, Sở Mặc cười không hề che giấu, quả thực là giẫm đạp lên mặt mũi Vương gia.
Vương phu nhân kéo nàng ta đi:
"Con còn muốn mất mặt đến bao giờ!"
Ta liếc mắt nhìn về phía Tô Minh Thanh, hắn nháy mắt với ta.
Ta liền hiểu, việc Vương tiểu thư ngã xuống đất lúc nãy là thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!