Chương 6: (Vô Đề)

Xem xong ta lại có chút thất vọng vô cớ, hỏi nha hoàn bên cạnh:

"Sơ Đào, ngươi nói thế giới bên ngoài thật sự đa dạng, phong phú như vậy sao?"

Sơ Đào chớp mắt: Có lẽ vậy?

Đại hải vô tận, những ngọn núi sừng sững hiểm trở, những kỳ nhân dị sự không thấy hết được…

Ta lại sai người lấy những món quà Tô Minh Thanh tặng mấy năm nay ra từ kho.

May mà thường xuyên có người dọn dẹp, quà tặng cơ bản vẫn còn nguyên vẹn.

Phần lớn quà tặng đều rất quý giá, ta nhìn mà không khỏi há hốc mồm.

Sơn trang Bích Hành quả nhiên là thế lực tồn tại trăm năm, gia sản tuy không sánh được với Sở gia, nhưng so với Mạc phủ, lại là dư xài.

Phụ thân làm quan quả nhiên quá mức thanh liêm…

Ta lựa chọn, tìm kiếm ở trong đó, cố gắng tìm ra cái gọi là đồ chơi thú vị trong lời Tô Minh Thanh.

Ta thất bại rồi.

Chỉ tìm được một đống đồ vật kỳ lạ cổ quái.

Đa phần còn hư hại đến mức không nhìn ra công dụng.

Càng thêm thất vọng vô cớ, mất mát khó hiểu.

15.

Lễ cập kê ngày càng gần, ta cũng dần dần bận rộn lên.

Không có trưởng bối lo liệu, tất cả mọi việc đều phải do ta quyết định.

Gửi thiếp mời cho những nhà nào, những nhà nào quan hệ không tốt không thể cùng bàn, yến hội dùng hoa gì, ban nhạc ngày đó biểu diễn những vở nào.

Tuy đều là chuyện nhỏ nhặt nhưng chính những chi tiết nhỏ nhặt mới có thể thể hiện ra năng lực cao thấp ra sao.

Những người ở Thịnh Kinh không ưa Mạc gia đang chờ xem trò cười của Mạc gia.

Họ cho rằng mẫu thân ta mất sớm, Mạc gia không có chủ mẫu, yến hội ngày đó chắc chắn sẽ hỗn loạn.

Nhưng ta lại muốn chu toàn mọi việc, làm cho mọi người không tìm ra một chút sai sót nào.

Tô Minh Thanh đứng ở trên tường, cũng ngoan ngoãn không vào.

"Hoè Yên, có ai từng nói, nàng giống như đóa hoa nở ra từ trong đá không?"

"Bất kể lúc nào, đều kiên cường, ngoan cố mà sinh trưởng."

Ta nhặt viên đá trên mặt đất ném về phía hắn:

"Hiện tại ta sẽ cho ngươi thấy cái gì gọi là ngoan cố."

Rõ ràng không ném trúng, hắn lại phối hợp mà giả vờ ngã xuống.

"Chết người rồi, lần trước gãy chân, lần này tay cũng gãy rồi! Không chịu trách nhiệm thì trời tru đất diệt!!"

Ta che miệng cười, mệt mỏi trong lòng cũng giảm bớt mấy phần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!