Thuỷ quân Giang Đông toàn quân bị diệt, khiến cho Lưu Biểu có cảm giác trở tay không kịp. Trước còn đánh cho thuỷ quân Quan Trung không có lực hoàn thủ, sao chỉ trong nháy mắt thuỷ quân Giang Đông đã biến mất rồi? Mất đi thuỷ quân Giang Đông, Nam quận còn giữ được sao?
Lưu Biểu không nhận ra trong mắt Thái Uyển một tia độc ác.
Nàng ra khỏi phòng ngủ của Lưu Biểu, ngửa mặt lên trời nhìn màn đêm đen kịt, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lưu Cảnh Thăng, đây là ngươi bức ta, đừng trách ta.
Ra khỏi giác môn, Thái Uyển vỗ vỗ tay.
Chỉ thấy Đổng Thiết từ đâu xuất hiện, chắp tay với Thái Uyển:
- Phu nhân, muốn hành động rồi sao?
- Tam gia đã nói qua với ngài chưa?
Thái Uyển từ huynh trưởng Thái Mạo biết được, nam tử thanh tú tuấn lãng trước mắt này dù thanh danh không hiện, thế nhưng địa vị cực cao.
Có người nói Đổng Thiết được người gọi là cái bóng của Đổng Phi, lớn lên cùng Đổng Phi từ nhỏ, hơn nữa còn trải qua nhiều lần vào sinh ra tử.
So ra, dù Sa Ma Kha là huynh đệ kết bái của Đổng Phi nhưng nếu xét về độ thân mật, thì cũng không bằng được Đổng Thiết. Thái Mạo nói:
- Tử Nhu từng nhắc ta, Đổng Viện Dung kia là hạng giết người không chớp mắt, dù là tam gia thấy hắn cũng phải nhượng vài phần.
Đối mặt với một người như vậy, dù Thái Uyển có ngạo khí thế nào cũng không dám lộ ra nửa điểm.
Đổng Thiết nói:
- Phu nhân yên tâm, tam gia đã dặn dò ta.
- Đã như vậy thì làm phiền Đổng tướng quân.
Thái Uyển nói xong thì bước về phía nơi ở của nàng. Bóng lưng thon gầy trong bóng đêm toát ra vẻ cô đơn...
Lưu Biểu, vô tình đã mất đi cơ hội cuối cùng.
Đổng Thiết cất bước tiến lên, đẩy cửa phòng ngủ của Lưu Biểu.
- Lưu Kinh Châu, gần đây có tốt không?
Đổng Thiết từng gặp Lưu Biểu, năm đó hắn theo Đổng Phi đến Lạc Dương từng gặp Lưu Biểu vài lần. Đương nhiên Lưu Biểu thì không nhớ hắn là ai.
- Ngươi là người phương nào?
Đổng Thiết nhìn vẻ hoảng sợ trên mặt Lưu Biểu thì mỉm cười:
- Lương vương mệnh tiểu nhân vấn an Lưu Kinh Châu, cũng có đại lễ dâng lên.
Trong chớp mắt, Lưu Biểu cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
- Ngươi là...
Đổng Thiết khẽ vỗ tay, một Kỹ Kích sĩ từ bên cạnh vụt ra, tay bưng một hộp gấm tiến vào, đặt trước mặt Lưu Biểu rồi nhẹ nhàng mở ra.
Dưới ánh đèn trong phòng, Lưu Biểu thấy được một đầu người đầm đìa máu.
Không khỏi hít một hơi khí lạnh, thất thanh hô một câu:
- Văn tướng quân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!