Chương 36: Thẳng tiến Hàn Cửu Khúc

Trời vừa hửng đông, Hàn Toại cũng đã nghe được tin tức liền lập tức chạy tới hội hợp với Bắc Cung Bá Ngọc. Sau khi được nghe sự tình trải qua, Bắc Cung Bá Ngọc liên tục giậm chân, hổn hển nói:

"Ta đã nói qua, thằng nhãi con kia sẽ phá hư đại sự của chúng ta….. Ta phải bắt được hắn, phải ăn sống nuốt tươi hắn."

"Bá Ngọc đừng có gấp, hiện tại đường về Lâm Thao đã bị chúng ta phong kín, đi Hà Hoàng khu thì cũng đã có Đốt đương Khương, Cự Ma Nhi sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta. Chúng ta bây giờ hãy tỉnh táo lại để xem bước kế tiếp của hắn sẽ như thế nào?"Bắc Cung Bá Ngọc gãi gãi đầu,

"Văn Ước, ngươi cũng biết ta không giỏi trù tính, hay là ngươi cứ tự mình làm chủ đi."

Hàn Toại suy nghĩ một lát đột nhiên nở nụ cười: "Cho tới bây giờ đều là Hàn Văn Ước tính kế người khác, nhưng không ngờ hôm nay lại bị một thằng nhãi con tính kế. Cự Ma Nhi quả nhiên lợi hại, cứ nhiên có thể nghĩ ra biện pháp như vậy để quấy rầy kế hoạch của ta.

Nhưng cũng không sao, đối thủ như vậy mới có chút ý tứ…Hừ, hắn mới mười mấy tuổi oa nhi, có bổn sự gì chứ?Đúng vậy, đúng vậy!

"Bắc Cung Bá Ngọc liên tục gật đầu,"Văn Ước hãy quyết định đi."Hoàng tiên sinh đứng bên cạnh mang theo nụ cười cổ quái nhìn Hàn Toại.

Nghĩ rằng: Hàn Toại dù sao cũng chính là danh sĩ Tây lương nhưng lại bị một tiểu oa oa đùa cho đến mức chật vật như vậy. May mắn ta tới trước xem xét, nếu không tướng quân chắc sẽ nghe lời của hắn thì chẳng phải là…. Quên đi, trước tiên không cần nóng nảy, để xem Hàn Toại có biện pháp gì không.

Nếu thành công thì cũng có thể hợp tác một lần. Hàn Toại nói:

"Chắc là Cự Ma Nhi đã nhìn thấu mục đích của chúng ta, cho nên hắn nhất định không đi lòng chảo, Thao Thuỷ lại bị chúng ta phong toả chắc chắn hắn sẽ không đi tới chịu chết. Ta đã biết, hắn muốn đi tích núi đá."

Tích núi đá?

"Cự Ma Nhi tất nhiên là muốn đi vòng qua tích núi đá tiến vào Hà Hoàng khu. Đốt đương khương chủ lực đã tập trung vào lòng chảo cho nên Ngạc Lăng Hồ cùng với Tích núi đá đều không có phòng bị gì. Đúng vậy, bọn họ muốn đi tích núi đá."

"Vậy chúng ta còn chờ gì nữa? Đuổi theo đi thôi!"

"Đừng nóng vội, chỉ cần chúng ta biết mục đích của bọn chúng thì có thể đuổi theo bọn chúng. Trình Ngân, lập tức phái người thông tri lão Đốt vương, nói rằng người giết chết đứa con hắn đang muốn từ địa bàn hắn trốn đi, nói hắn lưu ý một chút, ta sẽ chạy tới sau."

Vâng!Trình Ngân lập tức đi xuống an bài, Hàn Toại lập tức an ủi Bắc Cung Bá Ngọc:

"Bá Ngọc, hiện tại chúng ta đã biết đường đi của bọn chúng, Cự Ma Nhi nhất định chạy không thoát. Ta và ngươi truy kích phía sau, chúng ta cũng với lão Đốt đương vương trước sau phối hợp."Bắc Cung Bá Ngọc lúc này mới yên tâm, vì sự thất thố vừa rồi mà xấu hổ.

Cứ như vậy Hàn Toại một đường mang người đuổi theo, thời điểm chính ngọ thì nghe được tin tức nói có một đám gia hoả giả mạo Đốt đương hương xông vào một doanh địa của Phá khương, đem mấy trăm người giết hết, sau đó bỏ chạy. Bắc Cung Bá Ngọc nghe được lập tức cùng với Hàn Toại chạy tới doanh địa kia.

Chỉ thấy doanh địa đã biến thành một mảnh phế tích, khắp nơi đều là thi thể không trọn vẹn, thậm chỉ cả tiểu hài tử đều không có để lại. Lửa đã tắt, nhưng màu máu loãng cùng với tuyết tan ra dung hợp làm một chỗ khiến cho người ta nhìn mà thấy ghê người.

"Cự Ma Nhi khinh người quá đáng!"

Bắc Cung Bá Ngọc tức giận hét ầm lên, quơ cánh tay nói:

"Gia hoả này quả thực là chó gà không tha a."Hàn Toại cau mày, đột nhiên nói với thân binh bên cạnh:

"Lấp tức phái ra thám báo, nhìn xem hướng đi của bọn chúng?"

Liền có thám báo phi ngựa mà đi, ước chừng khoảng một nén hương thời gian liền có người trở về bẩm báo, nói đám người Đổng Phi đào tẩu về hướng Tây Hải. Bắc Cung Bá Ngọc ngẩn ra,

"Tây Hải, đây không phải là doanh trại quân đội của Phá khương ta sao?"

Lời hắn vừa nói ra, lập tức dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Hàn Toại:

"Văn Ước, ngươi không phải nói là Cự Ma Nhi sẽ đi tới Tích núi đá sao?"Hàn Toại cũng có chút mộng!

Vô vọng tiến vào Hà Hoàng khu, đường hồi Lâm Thao cũng không có, theo đạo lý mà nói thì đám người Đổng Phi nhất định là chạy về hướng Tích núi đá, nhưng như thế nào lại đi Tây Hải? Đó chính là doanh trại quân đội của Phá Khương, chỗ đó có mấy ngàn nhân mã thủ hộ.

Đám người Đổng Phi chẳng lẽ muốn chui đầu vào lưới? Hàn Toại suy nghĩ như vậy cũng không có sai. Dù sao trong mắt bọn họ thì Đổng Phi cũng chỉ là tiểu hài tử mới mười ba tuổi, mặc dù là cơ trí nhưng rất khó mà có tâm tư phức tạp.

Nhưng bọn họ lại không biết, thân thể của Đổng Phi quả thật là hài tử mười ba tuổi nhưng tư tưởng của hắn thì đã thành thục. Đời trước sống đã ba mươi năm, tuy rằng chưa làm việc tình nào oanh liệt, nhưng tư tưởng thì đã thành thục.

Hơn nữa cả đời này trải qua mười mấy năm cuộc sống, trí lực của Đổng Phi so với Hàn Toại còn muốn thành thục hơn rất nhiều. Hàn Toại suy nghĩ một lát rồi dẫn người truy đuổi về hướng Tây Hải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!