Mùa xuân năm nay đối với Triều đại nhà Hán sơ hồ còn chút hơi tàn mà nói , đó chính là nghênh đón một cái cơ hội tốt . Hán đế Lưu Hoành đăng cơ lúc mười hai tuổi , sau tám năm rốt cục có cốt nhục .
Nữ nhân được hoàng để cực kỳ sủng ái đã sanh ra hoàng tử Lưu Biện, Mỹ nhân này vốn người nam dương uyển nhân , ở địa phương cũng là thuộc loại cường hào , Hà gia xuất thân hèn mọn, tổ tiên chính là xuất thân đồ tể , cho nên cũng không được các thế gia ở địa phương chấp nhận .
Tới khi phụ thân của mỹ nhân là Hà Thực lên làm gia chủ thì mới thay đổi được loại cục diện này . Hắn đã kết giao quyền quý, không tiếc gia sản, đồng thời khổ tâm bồi dưỡng con cái, nhất là đứa con cả Hà Tiến, nhưng không ngờ thay đổi vận mệnh Hà gia chính là nữ nhi mà hắn không đặt nhiều hy vọng .
Khi Hán Đế tuyển tú *( Tuyển người vào cung) Hà Thực nhờ quan hệ với người trong cung đưa mỹ nhân vào , không ngờ Hán đế khi nhìn thấy Hà thị liền lập tức thích, sau mấy năm lại vì hán đế sinh ra một đứa con trai, địa vị Hà Gia cũng theo thế nước lên thuyền lên.
Lũng Tây Lâm Thao . Hôm nay là một ngày rất đẹp trời khó có được , Lý Nho đi trên đường tâm tình cũng rất tốt . Từ khi cưới nữ nhi Đổng Trác, bằng vào quan hệ cha vợ con rể , hơn nữa bản thân của hắn cũng rất có tài trí , rất nhanh được Đổng Trác tín nhiệm cho nên nhanh chóng trở thành hạch tâm thành viên của Đổng thị gia tộc, tuy rằng đại bộ phận đều là ở bên ngoài, nhưng nếu Đổng Trác có chuyện gì thì người đầu tiên nghĩ đến chính là hắn .
Lần này đi đến Đổng gia , hắn muốn cho Đổng Trác biết một cái tin tức tốt. Khổ tâm nhiều năm qua rốt cục đã được hồi báo, Hán đế hạ chiếu bổ nhiệm Đổng Trác làm Thái thú Hà Đông, trước đây Đổng Trác tại vị trí Tuất Ty giáo uý mãi tận hai năm, tuy rằng phụ trách trấn thủ Khương nhân, binh quyền trong tay không nhỏ, nhưng so với chức vụ Thái thú Hà Đông thì không là cái gì.
Tuất ty giáo uý cũng chỉ là thương* ( làm việc vì người khác) của người khác. Nhưng hiện tại trở thành Thái thú , tuy rằng vẫn là thương của người khác , nhưng lại cực kỳ quan trọng . Lý Nho mơ hồ cảm thấy Đổng Trác thăng chức rất nhanh, mà làm con rể Đổng Trác, tiền đồ của hắn thật là một bước lên mây.
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy vui vẻ, nhịn không được miệng hừ hừ một tiểu khúc. Đến cửa Đổng phủ xuống ngựa , hắn tiêu sái bước vào cửa phủ, thân là con rể Đổng Trác , Lý Nho tới đây rất nhiều lần cho nên gia tướng cũng không ngăn trở .Nhạc phụ ở đâu?
Lý Nho đi vào hậu viện liền hướng Nhạc mẫu vấn an, Nhạc mẫu Lý Nho là một nữ tử Khương nhân , tính tình dữ dằn, so với Đổng Trác chỉ có hơn chứ không kém .
Nàng vốn là con gái của một thủ lĩnh của một bộ tộc Khương Nhân, sau khi gả cho Đổng Trác liền vì Đổng Trác bày ra kế sách, ở trong Đổng phủ , Đổng Trác tôn kính nhất là mẫu thân mà người tiếp theo chính là người thê tử này. Đổng thị tính tình rất khôn khéo, nhưng có một cái dở chính là ghen tỵ quá nặng.
Vốn xuất thân của nàng không tốt , hơn nữa , nhiều năm như vậy không thể sinh cho Đổng Trác một đứa con trai, cho nên nàng cảm thấy có một cảm giác nguy cơ. Mẫu thân Đổng Phi chính là tỳ nữ bên người Đổng thị, không nghĩ rằng lại mang cốt nhục của Đổng Trác .
Sợ A Quyên cướp đi địa vị của mình, lập tức bắt mẫu thân Đổng Phi vào phòng bếp, hơn nữa còn dùng các loại thủ đoạn tra tấn, nhưng nàng cũng không nghĩ tới, tuy A Quyên đã chết nhưng lại sinh cho Đổng Trác một đứa con trai , may mắn Đổng Trác đối với A Sửu kia cũng không tốt, cho nên Đổng thị cũng không để ở trong lòng nữa.
Lại nói tiếp , Diện mạo Đổng Trác cũng không đẹp, Nhưng Đổng thị sinh ra ba người nữ nhi như hoa như ngọc, gả cho ba nam nhân tốt, đáng tiếc đại nữ nhi lấy chồng ở Tây Vực nhiều năm không có tin tức, nhưng ngoài nàng ra còn có hai nữ nhi cũng không kém, hai người con rể cũng đều là người có bản lĩnh , khiến cho địa vị của Đổng thị ở trong phủ càng ngày càng củng cố.
Lý Nho bái kiến là lúc nàng đang nghỉ trưa. Nàng lười biếng trả lời:
"Nhạc phụ ngươi cùng với tỷ phu ngươi lúc sáng sớm đi ra , hình như xử lý việc tranh cãi nào đấy, chắc khoảng chiều tối mới trở về. Văn Chính, Viện nhi có khoẻ không? Đã một thời gian ta không gặp nó , trong lòng ta phi thường nhớ nó ."
Lý Nho vội vàng khom người nói: Viện nhi tất cả đều rất tốt, tiểu tế về sẽ nói nàng về thăm nhà một thời gian…. Để cho Nhạc mẫu thương nhớ , tiểu tế thật sự có lỗi, nhạc mẫu , nếu không có gì phân phó tiểu tế xin lui xuống. Đi thôi, Ta cũng có chút mỏi mệt!
"Đổng thị nằm trên sập, ánh mắt híp lại, bất quá khi Lý Nho muốn đi ra ngoài thì nàng đột nhiên mở mắt nói :" Đúng rồi, hai ngày trước Hoàng muốn tìm ngươi, hình như có sự tình gì muốn nói……Lúc này hắn đang ở diễn võ trường , nếu không có việc gì thì đi qua chỗ hắn một lát.
Nhạc phụ của ngươi chắc còn một lát nữa mới về. Tiểu tế tuân lệnh!"Lý Nho lên tiếng rồi rời khỏi phòng. Hoàng , tên đầy đủ là Đổng Hoàng, là đứa con của huynh trưởng Đổng Trác là Đổng Trạc, Đổng Trác chỉ có một huynh trưởng là Đổng Trạc, mà vị huynh trưởng này từ nhỏ rất thương yêu Đổng Trác, đáng tiếc chết sớm, chỉ để lại một đứa con trai , chính là Đổng Hoàng.
Đổng Trác đối với Đổng Hoàng phi thường cưng chiều , giống như con ruột và rất cố gắng tài bồi hắn. Lý Nho rất rõ ràng, nếu muốn Đổng Trác càng tín nhiệm, thì tuyệt đối không được đắc tội với Đổng Hoàng .
Nhìn thấy thời gian còn sớm, hắn liền hướng diễn võ trường đi tới, Vừa đi hắn vừa nghĩ làm cách nào mà để Đổng Trác càng tín nhiệm hắn. Đổng Hoàng năm nay mười tám tuổi , thân cao bảy thước , thân thể cao ngất.
Nói thật , bộ dạng hắn một chút cũng không giống Đổng Trác , bộ dạng phi thường thanh tú, khuôn mặt như ngọc, luôn mang theo nụ cười vô hại. Nhưng Lý Nho biết, thanh niên tuấn tú này trong lòng hắn một chút cũng không giống như nụ cười vô hại của hắn.
Tại Lâm Thao, không người nào không biết, Đổng Hoàng chính là nhân vật hoành hoành ngang ngược, cướp đoạt đại cô nương, ăn cơm không trả tiền đều là chuyện rất bình thường. Bọn du côn ở Lâm thao đều là làm việc cho Đổng Hoàng, ỷ vào Đổng Trác đối với hắn sủng ái, ngay cả quan phủ cũng không để vào mắt .
Đổng Hoàng đang ở diễn võ trương luyện tập quyền cước, mồ hôi đầm đìa, thấy Lý Nho đi vào liền lập tức đi tới chào hỏi:
"Tỷ phu, mấy ngày không tới , có việc gì sao?"Đổng Viện cùng với Đổng Hoàng vốn cùng một tuổi, bất quá Đổng Viện lớn hơn Đổng Hoàng một tháng .
Lý Nho ảm đạm cười :
"Có thể có việc gì, còn không phải chuyện này sao? A Tú , nghe nói hai ngày trước ngươi cùng với người ta đánh nhau phải không?"A Tú là nhũ danh của Đổng Hoàng, bởi vì còn kém hai tháng mới tròn mười tám cho nên chưa có tên tự.
A Tú tên này giống như tên của nữ hài tử, lại hoàn toàn hợp với tướng mạo của Đổng Hoàng, mười mấy năm được kêu nên Đổng Hoàng cũng đã thành thói quen.
"Chuyện nhỏ , bất quá chỉ là mấy tên gia hoả không ưa nhìn mà thôi."
Đổng Hoàng tiếp chén nước từ trong tay gia phó , uống một hơi cạn sạch , không thèm để ý nói .
"Chuyện nhỏ? Người ta đã bẩm báo với quan phủ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!