Chương 8: (Vô Đề)

Tạ Trình Chu có chút ám ảnh cưỡng chế, nghi hoặc hỏi:

"Sao hai cái bông tai này hình dáng lại không đối xứng?"

Tôi lười biếng trả lời:

"Em thấy như vậy đẹp."

Anh ấy cúi đầu ngửi đỉnh đầu tôi, ồ một tiếng: Thơm quá.

Tôi và Tạ Trình Chu dường như luôn có chuyện để nói +1.

Tôi chơi game còn điên cuồng và tập trung hơn cả Tạ Trình Chu.

Đến lần thứ ba anh ấy giục tôi đi ngủ, tôi làm ngơ.

Anh ấy từ phía sau vòng tay ôm lấy eo tôi, tựa đầu lên vai tôi, khẽ thở dài:

"Anh đánh xong ván này cho em, em đi tắm trước đi."

Tôi tắm nhanh chóng xong, ha ha ha lật kèo rồi +1.

Tôi biết vẽ tranh tỉ mỉ, nhưng tôi không thích vẽ hoa cỏ.

Tôi vẽ Tạ Trình Chu, dù tôi cảm thấy không vẽ được thần thái của anh ấy.

Nhưng lần đầu tiên nhận được tranh, Tạ Trình Chu cười toe toét, tôi nghi ngờ anh ấy sẽ cảm động đến rơi nước mắt, phản ứng của anh ấy khiến tôi cảm thấy bức tranh này rất đáng giá +1.

Hôm nay trời đẹp, nắng chan hòa.

Khi tôi đang cúi đầu vẽ phác thảo, tách một tiếng.

"Lại chụp trộm em nữa."

"Anh chụp quang minh chính đại."

Truyện được đăng ở YT Mèo Audio, vui lòng không reup, đặc biệt là kênh Sore bé bỏng, vui lòng không lấy truyện của mình nữa. 

Anh ấy cúi đầu hôn tôi, tình ý trong mắt rất nồng đậm, sáng ngời.

Gần đây không tìm được điểm nào để trừ điểm anh ấy nữa, khó quá.

Trừ khi tôi cố tình gây sự.

Không biết có phải vì nữ chính chuyển nhà nên tôi không còn gặp cô ấy nữa không.

Tôi nhìn sợi chỉ trên cổ áo ngủ của anh ấy ngẩn người, anh ấy lại đang ngân nga hát.

"Bầu trời xám xịt, khuôn mặt em..."

"Giây phút em mất anh, tim bỗng hóa già..."

"Người yêu đầu tiên, những điều tốt xấu của người ấy tựa hình xăm nơi ngực, là dấu ấn vĩnh cửu"

Anh ấy dừng lại, khẽ cười:

"Sao thế, lần đầu tiên phát hiện anh đẹp trai à? Nhìn đến ngẩn người rồi?"

Tự luyến -1.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!